Các loại trà quý hiếm từ lâu đã có giá cao ngất ngưởng ở Trung Quốc. Đây không phải điều gì mới mẻ. Vào năm 2002, 20 gam Da Hong Pao - cũng là một loại trà của núi Wuyi, từng chỉ dành riêng cho nhà vua trước đây - đã được bán đấu giá với giá 180.000 NDT (28.000 USD) ở Quảng Châu. Năm 2009, một viên Taiping Houkui (trà xanh từ An Huy) nặng 100 gram đã được bán đấu giá với giá 200.000 NDT (31.300 USD) ở Tế Nam.
Năm 2021, tập đoàn Sotheby's tại Hong Kong, Trung Quốc có phiên đấu giá trà Phổ Nhĩ truyền thống. Trong phiên đấu giá ấy có một bánh trà 330g được bán với giá hơn 72.000 USD. Giá trung bình của loại trà này trên thị trường có thể lên tới 12,7 tỷ đồng/kg tùy thuộc vào chất lượng và tuổi trà. Có gì đặc biệt trong một trong những thập đại danh trà của Trung Quốc?
Lý do loại trà quý hiếm đắt đỏ nhất hành tinh
Loại trà quý hiếm này từ lâu đã có giá thành "cao không tưởng" ở Trung Quốc. Giá thành đắt đỏ bắt nguồn từ quy trình chế tạo phức tạp và tính chất quý hiếm của nó và ủ càng lâu giá càng đắt, vị càng ngon. Những loại trà ngon thường đi kèm theo nơi xuất xứ để ghi lại dấu ấn, trà Phổ Nhĩ cũng không ngoại lệ. Khởi nguồn từ một thị trấn nhỏ ở Vân Nam, Trung Quốc từ hàng nghìn năm trước, Phổ Nhĩ là nơi trồng trà thượng hạng. Trà Phổ Nhĩ là một trong những thập đại danh trà của Trung Quốc, cũng là một trong những loại trà ngon và hiếm đắt giá nhất hành tinh.
Có 3 lý do cơ bản để loại trà này trở nên quý hiếm. Thứ nhất là nguồn gốc xuất xứ. Thứ hai là cách sản xuất, ủ thủ công thì trà càng đắt. Thứ 3 là hương vị trà mang lại. Trà Phổ Nhĩ hội tụ cả 3 điều ấy. Để làm nên được những bánh trà Phổ Nhĩ thơm và ngon như vậy, nguyên liệu phải được lựa chọn kỹ càng từ các gốc trà cổ thụ và đại thụ, thấp hơn nữa là thai địa trà. Nói một cách dễ hiểu hơn, cổ thụ là những cây trà hàng trăm năm đến hàng nghìn năm tuổi. Giống trà này có hai nhóm chính: một loại lá trà to, một thân chính và loại lá trà nhỏ, nhiều nhánh nhỏ mọc lên từ một gốc. Trà đại thụ tính bằng chục năm tuổi. Còn những cây trà mới trồng dưới 10 năm gọi là thai địa trà.
Đặc biệt, rõ ràng điều ấy đã nói lên được giá trị của những bánh trà. Ngoài ra, thổ nhưỡng, khí hậu của từng vùng cũng nói lên chất lượng của lá trà. Chẳng hạn, cũng ở vùng Vân Nam, nhiều làng trà sở hữu các gốc trà cổ thụ nên giá trà đắt gấp nhiều lần nơi khác. Lá trà được thu hái 2 lần trong năm vào mùa Xuân và mùa Thu, chế biến và đóng thành bánh cất trong kho.
Những loại trà Phổ Nhĩ quý hiếm
Các bánh trà Phổ Nhĩ đẹp đẽ được bày bán trong các cửa hàng đều được làm từ trà thô, hay còn gọi là mao trà. Lá trà cổ thụ sau khi hái được sơ chế, sau đó ép thành bánh Phổ Nhĩ sống hoặc ủ lên men thành Phổ Nhĩ chín. Trong các loại trà, trà Phổ Nhĩ có hình thành phẩm đa dạng và kỳ lạ nhất. Loại trà này có thể được ép thành bất kỳ hình thù nào theo ý muốn của nhà sản xuất. Bánh trà phổ biến nhất là loại tròn, dẹt khoảng 375g. Các hình dạng khác như hình viên gạch, hình tổ yến hoặc để rời.
Phổ nhĩ sống lá trà đẹp và nguyên vẹn được phơi dưới nắng và mang đi ép bánh. Mao trà được đựng trong túi vải đặt vào máy ép chặt thành một bánh trà. Ép xong được để lên kệ để khô. Từ vài giờ đến vài ngày và tùy đầu vào của lá trà theo từng vùng, bánh trà sẽ khô. Sau đó, chúng được mang đi bọc giấy. Bọc giấy như vậy nhưng bánh trà Phổ Nhĩ sống vẫn được tiếp xúc với không khí và chuyển hóa dần hương vị theo thời gian. Việc lên men kéo dài giúp Phổ Nhĩ sống có hương thơm độc đáo.
Phổ nhĩ chín thì cầu kỳ hơn. Mao trà được phun nước, phủ kín để trong quá trình ủ tạo được nhiệt. Điều này giúp kích thích sự phát triển của vi sinh vật có lợi. Phổ Nhĩ sẽ chuyển sang chế độ “chín” sau khoảng 45 đến 60 ngày. Bí quyết ủ trà này phụ thuộc vào mỗi nhà sản xuất khác nhau. Có khi người ta ngừng ủ để tạo ra trà chín một phần hoặc nhiều phần. Tuy nhiên, xét về mặt để lâu năm thì khả năng chuyển hóa của Phổ Nhĩ chín không bằng Phổ Nhĩ sống để lâu năm. Đồng thời, trà Phổ Nhĩ chín sẽ có mùi nồng một chút do ammonia xuất hiện trong quá trình lên men. Hiểu được điều này, khi pha trà sẽ dễ tìm được hương vị gốc của trà hơn.
Trong những loại trà Phổ Nhĩ chín, có loại gọi là lão trà đầu, thường được cuộn thành viên. Khi chất đống và ủ ướt thì chúng được phun nước và đảo đều vài ngày một lần. Cho nên phần trà trên sẽ khô và dưới sẽ ẩm hơn. Khi cuộn trà lại thành viên khiến hơi nước được giữ lại bên trong, điều này giúp chúng chuyển hóa tốt hơn nên vị ngọt hơn. Đây là lý do khiến lão trà đầu đắt đỏ hơn loại cùng lô.
Trà Phổ Nhĩ quýt có lẽ là loại trà quen mặt nhất vì chúng khá phổ biến do rẻ lại dễ uống. Quả quýt được tách múi một cách khéo léo để vẫn giữ được vỏ quả nguyên vẹn, lấp đầy Phổ Nhĩ chín dạng rời vào trong và phơi khô. Khi uống loại trà Phổ Nhĩ quýt này sẽ vừa cảm nhận được độ đậm của Phổ Nhĩ chín vừa dậy mùi tinh dầu quýt thơm mát. Trà này còn được gọi là trà tiểu thanh cam, là sự kết hợp tinh tế giữa hương thơm của quýt và hương trà thanh dịu.
Giá trị của trà Phổ Nhĩ phụ thuộc vào thời gian trà được ủ. 3 giai đoạn chủ yếu tạo nên giá trị của trà là từ 5-10 năm, 10-20 năm và 50 năm trở lên. Nói vậy mới thấy những bánh trà có niên đại 50 năm cực kỳ hiếm và giá đắt đỏ “trên trời”.
PHI LONG