Đánh thức trái tim người mẹ

Không còn là những trường hợp đơn lẻ, câu chuyện trẻ sơ sinh không có điểm tựa gia đình vẫn âm thầm diễn ra ở nhiều nơi. Trước thực tế đó, làm việc với Đảng uỷ Bộ Y tế, Tổng Bí thư Tô Lâm nhấn mạnh yêu cầu các cấp, các ngành chủ động ngăn ngừa từ gốc, đồng thời bảo đảm mọi trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn đều được tiếp nhận, chăm sóc an toàn và kịp thời, để không em nhỏ nào bị bỏ lại phía sau ngay từ khoảnh khắc đầu đời.

Đó là chỉ đạo kịp thời, giàu tính nhân văn, thể hiện rõ tinh thần bảo đảm quyền con người một cách bình đẳng và cụ thể. Bởi trên thực tế, việc trẻ sơ sinh không có điểm tựa gia đình ngay từ khi chào đời tại các cơ sở y tế không còn là hiện tượng hiếm gặp. Thống kê của Bệnh viện Đa khoa Bình Dương cho thấy, từ năm 2021 đến tháng 10/2025, đơn vị này đã tiếp nhận 93 trường hợp trẻ bị bỏ lại. Dù số lượng có xu hướng giảm theo từng năm, song điều đó chưa đồng nghĩa với việc đã có giải pháp căn cơ, bền vững. Tại Bệnh viện Từ Dũ – cơ sở sản nhi tuyến cuối của khu vực phía Nam mỗi năm vẫn tiếp nhận khoảng 20 trường hợp tương tự. Thực trạng này đặt ra yêu cầu cấp bách đối với ngành y tế trong việc ứng xử trước mắt và lâu dài, sao cho vừa kịp thời, vừa nhân văn và hiệu quả.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Có thể thấy, phần lớn những trường hợp trẻ vừa chào đời không có vòng tay gia đình đều gắn với những hoàn cảnh đặc biệt, phức tạp. Tuy nhiên, trong mọi tình huống, vai trò của cha mẹ, nhất là người mẹ, vẫn mang tính quyết định đối với tương lai của đứa trẻ. Không ít trường hợp, những cặp đôi chưa sẵn sàng bước vào hôn nhân khi đối diện với việc mang thai đã rơi vào tâm trạng hoang mang, bế tắc, phải đứng trước những lựa chọn đầy giằng xé. Nếu chỉ nhìn từ góc độ cá nhân, việc né tránh trách nhiệm với sinh linh vừa chào đời sẽ để lại những hệ lụy lâu dài, không chỉ cho đứa trẻ mà cho cả xã hội.

Thực tế cho thấy, khi phát hiện trẻ không có người thân chăm sóc, đội ngũ y, bác sĩ và các lực lượng liên quan luôn nỗ lực xác minh thông tin, liên hệ, tìm kiếm với mong mỏi các em được trở về trong vòng tay gia đình. Song, số trường hợp nhận được phản hồi tích cực vẫn còn hạn chế. Những lời kêu gọi tha thiết, những thông điệp nhắc nhở rằng trẻ em không có lỗi, rằng các em cần một mái ấm yêu thương, vẫn lặng lẽ vang lên giữa hành lang bệnh viện.

Bấy lâu nay, niềm hy vọng lớn nhất vẫn đặt vào sự thức tỉnh từ chính người mẹ. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, khi tình mẫu tử được đánh thức, nhiều phụ nữ đã lựa chọn đối diện khó khăn, chấp nhận hy sinh lợi ích cá nhân để làm mẹ đơn thân, gìn giữ sợi dây gắn kết thiêng liêng giữa mình và con trẻ.

Ở chiều ngược lại, cuộc sống cũng cho thấy những gam màu nhân ái. Có những gia đình khao khát tiếng cười trẻ thơ nhưng chưa trọn duyên, đã dang rộng vòng tay đón nhận những em bé không nơi nương tựa. Trong sự yêu thương, chăm sóc, nhiều em trưởng thành, có cuộc sống ổn định, hạnh phúc, biết trân trọng và báo đáp công ơn cha mẹ nuôi như ruột thịt.

Dẫu vậy, không thể phủ nhận rằng hành trình của trẻ em không có điểm tựa gia đình vẫn tiềm ẩn nhiều thiệt thòi về tâm lý, tình cảm, phụ thuộc rất lớn vào môi trường chăm sóc và sự đồng hành của xã hội. Đây là vấn đề xã hội phức tạp, đòi hỏi sự chung tay của các cấp, các ngành, cộng đồng và truyền thông. Báo chí, với vai trò cầu nối, cần tiếp tục lan tỏa tinh thần sẻ chia, kêu gọi trách nhiệm xã hội, để mỗi sinh linh đều được đón nhận bằng yêu thương và để trái tim của những người làm cha, làm mẹ được đánh thức đúng lúc.

VĂN HÙNG