Gánh trà rong – Thanh âm lặng lẽ của phố cổ Hà Nội

Giữa lòng một Hà Nội đang không ngừng chuyển mình với những tòa nhà cao tầng, những chuỗi cà phê hiện đại và nhịp sống hối hả, vẫn tồn tại những nét văn hóa bình dị, thầm lặng, như những nốt trầm trong một bản nhạc đô thị sôi động. Bên cạnh những quán trà đá vỉa hè đã trở thành một phần không thể thiếu, Hà Nội còn có những gánh trà dạo, không biển hiệu, không một chỗ ngồi cố định, lặng lẽ rong ruổi qua từng con phố, từng ngõ nhỏ.

Đó không chỉ là một hình thức mưu sinh, mà còn là một cách để gìn giữ trọn vẹn một phần hương vị đời thường rất riêng, một nhịp đập bền bỉ của thủ đô. Câu chuyện về ông Nguyễn Tường Hùng và gánh trà rong của mình chính là một lát cắt sống động về nét đẹp văn hóa ấy.

Hành trình mỗi sớm mai của một gánh trà rong giữa lòng phố cổ

Đều đặn như một chiếc đồng hồ, vào lúc bảy giờ sáng mỗi ngày, ông Hùng lại bắt đầu hành trình của mình trên chiếc xe đạp cũ, đi từ nhà ở quận Hoàng Mai lên đến phố Hàng Đào. Tại một góc nhỏ khiêm tốn mà ông mượn của một người họ hàng – một không gian chỉ vừa đủ chỗ cho một người đứng và một chiếc ấm đun nước – ông bắt đầu "khai trương" ngày làm việc của mình. Ông nhóm bếp, đun nước, và cẩn thận pha những ấm trà mạn đậm đà.

Gánh trà rong – Thanh âm lặng lẽ của phố cổ Hà Nội - Ảnh 1

"Cửa hàng" của ông không có mái che hay bàn ghế sang trọng, nó chỉ đơn giản là một chiếc ấm sứ, được ủ kỹ lưỡng trong một chiếc giỏ cói lót vải dày để có thể giữ được nhiệt và hương vị thơm ngon suốt cả một buổi sáng dài. Sau khi đã chuẩn bị xong, ông lại bắt đầu một vòng dạo quen thuộc, đi không dưới chục vòng quanh các tuyến phố cổ. Hành trình của ông không chỉ là để bán trà, mà còn là một cuộc dạo chơi, một cách để ông hòa mình vào hơi thở và nhịp sống thường nhật của một thành phố mà ông đã gắn bó.

Một ly trà đá không chỉ đơn thuần để giải khát, mà là một cái cớ để gặp nhau

Đối với nhiều người dân phố cổ, một ly trà đá Hà Nội không chỉ là để giải nhiệt giữa những ngày hè oi ả, mà nó còn là một cái cớ, một điểm hẹn để có thể gặp gỡ, trò chuyện và cùng nhau lắng lại giữa một nhịp sống vốn dĩ rất hối hả. Mỗi buổi sáng mùa hè trên con phố Hàng Đào đã bắt đầu bằng một cách rộn ràng và thân thuộc như thế. Khi có một vị khách quen gọi, ông Hùng lại dừng xe, cẩn thận rót một ly trà rồi có thể sẽ thong thả ngồi lại trò chuyện đôi ba câu.

Nhưng cũng có những lúc, ông chỉ vừa kịp đặt cốc trà xuống là lại phải tất tả xách ấm đi tiếp, để lại phía sau là tiếng chuyện trò rôm rả của những vị khách đang quây quần bên vài chiếc ghế nhựa được đặt tạm ở đầu hè. Ly trà của ông trở thành chất xúc tác, mở đầu cho những câu chuyện không đầu không cuối, từ chuyện thời sự, chuyện gia đình đến những ký ức về một Hà Nội xưa cũ.

Gánh trà rong – Thanh âm lặng lẽ của phố cổ Hà Nội - Ảnh 2

Sự thấu hiểu không cần lời nói giữa người bán trà và những vị khách thân quen đã nhiều năm

Điều làm nên sự đặc biệt trong gánh trà rong của ông Hùng chính là mối liên kết sâu sắc mà ông đã xây dựng được với những vị khách hàng của mình. Khách trên phố của ông chủ yếu là những người khách quen đã uống trà của ông trong nhiều năm, do đó, ông gần như thuộc lòng thói quen và sở thích của từng người. Ông biết rõ ai thích uống trà đậm, ai quen uống nhạt hơn, khách nào thường đến vào buổi nào trong ngày. "Đối với những người quen, họ cứ đến là tôi biết ý mà rót trà, không cần phải hỏi lại. Có người thì thích uống trà nóng, người thì lại thích cho thêm đá.

Lắm lúc cũng phải hỏi thêm một câu: đang có bận gì không, có muốn uống ngay không, vì trời nắng quá thì cũng phải chờ cho trà nguội đi một chút," ông cười và nói. Sự quan-tâm nhỏ bé, tinh tế ấy đã vượt qua giới hạn của một mối quan hệ mua bán thông thường. Mỗi cốc trà được rót ra không chỉ chứa đựng hương vị của trà, mà còn chứa đựng cả một sự thấu hiểu ngầm, một thứ gắn bó không cần lời nói giữa người bán và những vị khách lâu năm thân thuộc.

Gánh trà và những ký ức: Một nhịp đập bền bỉ và kiên trì giữa lòng Hà Nội đang đổi thay

Ông Hùng chia sẻ rằng ông đã bắt đầu công việc này từ năm 2007. Vào đợt ấy, khu vực phố cổ bán hàng rất đông đúc và cũng có nhiều người có nhu cầu uống nước giải khát. Và thế là ông đã gắn bó với công việc này từ lúc đó cho đến tận bây giờ. "Chủ yếu là tôi bán chè mạn thôi, ai có nhu cầu thì tôi sẽ cho thêm đá vào," ông nói một cách giản dị. Hành trình của ông không phải lúc nào cũng dễ dàng. Có những hôm trời nắng chang chang, chiếc ấm trà nặng trĩu trên tay, khiến đôi tay ông cũng mỏi nhừ. Nhưng ông vẫn tiếp tục đi, bởi ông biết rằng, ở một góc phố nào đó, luôn có những người đang đợi ông với một tiếng chào quen thuộc và một cốc trà mát lạnh giữa buổi sáng.

Gánh trà rong – Thanh âm lặng lẽ của phố cổ Hà Nội - Ảnh 3

Có người từng bảo rằng, Hà Nội đẹp nhất chính là ở những điều bình dị, thân thương như thế – một ly trà đá mát lạnh được một người bán hàng rong quen mặt đưa tận tay giữa một trưa hè nóng nực, đi kèm với đó là những câu chuyện nhỏ, những lời hỏi thăm ân cần. Đối với ông Hùng, mỗi cốc trà mà ông bán ra không chỉ đơn thuần là một phương tiện để mưu sinh, mà nó còn là một nhịp cầu kết nối giữa con người với con người. Đó là cách để ông có thể tiếp tục hiện diện, tiếp tục là một phần trong hơi thở thường nhật của một thành phố đang không ngừng chuyển mình từng ngày. Gánh trà rong của ông như một điểm giao thoa, nơi những ký ức về một Hà Nội xưa cũ và nhịp sống của hiện tại gặp gỡ nhau trên từng vỉa hè, từng góc phố thân quen. 

Câu chuyện về ông Hùng và gánh trà rong của mình là một minh chứng sống động cho thấy, đôi khi, linh hồn của một thành phố không nằm ở những công trình kiến trúc hoành tráng hay những trung tâm thương mại sầm uất. Nó nằm ở chính những điều bình dị, những mối liên kết chân thành và những con người đang ngày ngày âm thầm góp phần tạo nên nhịp sống, tạo nên cái hồn riêng cho nơi đó. Gánh trà của ông Hùng, dù nhỏ bé và khiêm tốn, lại mang trong mình một sức sống bền bỉ, một giá trị văn hóa không thể đong đếm được. Nó là một phần ký ức, một phần hiện tại, và là một lời nhắc nhở rằng giữa những đổi thay của cuộc sống, những điều giản đơn và chân thành nhất vẫn luôn có một sức mạnh trường tồn với thời gian.

Bảo An