Từ hồ sen mùa hạ đến bàn trà mùa thu
Trà bông sen - thứ trà được ướp trực tiếp trong những bông sen bách diệp tươi, vốn là “đặc sản” của hồ Tây và một số vùng ven Hà Nội. Mùa vụ ngắn ngủi, chỉ kéo dài chừng ba tháng hè, khiến mỗi bông trà trở nên quý như món quà của thiên nhiên. Người thợ phải ra hồ từ sớm tinh mơ, khi sương còn đọng trên cánh và nhị vàng tỏa hương nồng nhất.
Từng lớp trà Shan tuyết hay trà Thái Nguyên được khéo léo gửi gắm vào lòng bông sen, gói nhẹ các cánh lại, buộc cố định rồi để qua đêm. Sau vài lượt ướp, từng sợi trà ngấm trọn hương sen thanh khiết, tạo nên vị trà tao nhã mà khó loại trà nào sánh kịp.
Để có thể thưởng thức vào mùa thu, người làm nghề phải cẩn trọng từ khâu bảo quản. Mỗi bông trà sau khi hoàn thiện được bọc kín, hút chân không hoặc ủ trong chum gốm, tránh ánh sáng và độ ẩm. Nhờ vậy, hương sen vẫn vẹn nguyên khi tiết trời đã sang heo may, để trong tách trà mùa thu, người uống vẫn cảm nhận được cả một hồ sen mùa hạ.
Hương mùa hè gặp gió thu
Thưởng trà bông sen vào mùa thu mang đến trải nghiệm khác biệt so với lúc vừa ướp xong. Hương sen đã dịu hơn, không còn nồng nàn như mới hái, nhưng lại hòa quyện với vị trà đằm sâu, để lại dư vị ngọt ấm nơi cổ họng. Cái se lạnh của gió thu làm hơi trà bốc lên rõ hơn, quyện cùng hương sen thành một lớp hương mềm mại, tinh tế.
“Cảm giác như mang cả hồ Tây mùa hè vào giữa tiết thu,” bà Nguyễn Thị Mai, người có hơn 15 năm làm trà sen ở Quảng Bá, chia sẻ. “Uống vào lúc này, hương sen không át vị trà, mà hai thứ bổ sung cho nhau, rất hợp với thời tiết hanh lạnh.”
Trong văn hóa Hà Nội, trà sen không chỉ là đồ uống mà còn là biểu tượng của sự thanh nhã. Dù mùa vụ đã qua, việc cất giữ và thưởng thức trà bông sen vào mùa thu trở thành một thú chơi riêng - vừa để tận hưởng, vừa để nhắc nhớ về mùa hè đã qua.
Bên hiên nhà, một ấm trà bông sen nóng, vài miếng bánh cốm hay bánh trung thu còn sót lại sau Rằm, tiếng gió heo may khe khẽ ngoài hiên, tất cả tạo nên bức tranh mùa thu trọn vẹn. Trong đó, hương sen như sợi dây nối hai mùa, để giữa những ngày lá vàng rơi, ta vẫn thấy đâu đó bóng dáng của hồ sen xanh mướt, ngan ngát hương thơm giữa tháng sáu.