Không chỉ dừng lại ở cây lúa trên đồng ruộng, ông Ngô Viết Sáu (TP Huế) đã táo bạo mở rộng sang xay xát gạo và sản xuất củi trấu, hình thành một mô hình kinh tế khép kín, vừa hiệu quả vừa bền vững. Mỗi năm, cơ sở của ông đưa ra thị trường hàng nghìn tấn gạo thơm ngon và hàng ngàn tấn củi trấu thân thiện môi trường, mang về doanh thu lên tới 30 tỷ đồng. Hơn thế, mô hình này còn tạo sinh kế ổn định cho lao động địa phương và góp phần lan tỏa thông điệp phát triển xanh.
Ông Ngô Viết Sáu, thôn Lang Xá Bàu (phường Thanh Thủy, TP Huế) đã chọn cách làm khác: đầu tư cơ sở xay xát lúa gạo hiện đại, thu mua hàng nghìn tấn lúa mỗi năm. (Ảnh: T.H)
Ở nhiều vùng quê Việt Nam, cây lúa vẫn là nguồn sống chủ lực. Nhưng nỗi lo “được mùa rớt giá” khiến người nông dân bao đời trăn trở. Cách làm của ông Ngô Viết Sáu – thu mua lúa, xay xát, cung ứng gạo và tận dụng phụ phẩm để sản xuất củi trấu – cho thấy một hướng đi khác: nâng giá trị hạt lúa bằng tư duy chế biến sâu và khép kín.
Cơ sở của ông Sáu mỗi năm đưa ra thị trường 3.500–4.000 tấn gạo, doanh thu hàng chục tỷ đồng. Đáng chú ý, thay vì bỏ đi vỏ trấu, ông biến chúng thành nguồn năng lượng sạch, cung cấp 1.000 tấn củi trấu cho các nhà máy. Vừa tăng lợi nhuận, vừa giảm thiểu chất thải, vừa bảo vệ môi trường – đó chính là tư duy kinh tế tuần hoàn mà nhiều quốc gia đang theo đuổi.
Thành công ấy không chỉ mang lại “tiền tỷ” cho một gia đình, mà còn tạo việc làm ổn định cho hàng chục lao động địa phương, góp phần giữ chân người dân ở lại quê hương, thay vì tha hương mưu sinh. Đặc biệt, khi có nguồn thu bền vững, ông Sáu đã chia sẻ trở lại cho cộng đồng: hỗ trợ phòng chống dịch, giúp người nghèo, đóng góp xây dựng nông thôn mới. Sự giàu có, như ông tâm sự, chỉ có ý nghĩa khi gắn với trách nhiệm xã hội.
Từ câu chuyện này, có thể rút ra nhiều bài học cho phát triển kinh tế nông thôn Việt Nam. Thứ nhất, cần mạnh dạn đổi mới tư duy, không chỉ sản xuất nguyên liệu thô mà phải gắn với chế biến và thị trường. Thứ hai, đầu tư khoa học công nghệ chính là chìa khóa nâng cao chất lượng nông sản và sức cạnh tranh. Thứ ba, phát triển kinh tế nông thôn phải song hành cùng trách nhiệm xã hội, để mỗi mô hình không chỉ làm giàu cho gia đình, mà còn nâng cao đời sống cộng đồng.
Trong bối cảnh Việt Nam hướng tới mục tiêu nông nghiệp xanh, kinh tế tuần hoàn và nông thôn thịnh vượng, câu chuyện của ông Ngô Viết Sáu là minh chứng sống động: nếu biết “dám nghĩ, dám làm” và đặt lợi ích chung lên trên, người nông dân hoàn toàn có thể trở thành những “doanh nhân nông thôn”, đóng góp cho phát triển đất nước.
Phát triển nông nghiệp không chỉ là chuyện gieo trồng, mà là hành trình nâng tầm giá trị hạt lúa, củi trấu, con cá… để biến nông thôn thành nơi khởi nguồn của sáng tạo và giàu có. Và câu chuyện của ông Sáu là lời nhắc rằng, thịnh vượng không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà còn bằng sự sẻ chia với cộng đồng.
Bùi Quốc Dũng