Các cựu chiến binh về thủ đô dự lễ
Sau hơn hai ngày đạp xe từ Nghệ An ra Hà Nội, cựu chiến binh Vũ Thanh Hà (69 tuổi) đã có mặt tại khu vực dành riêng cho các cựu chiến binh ở đầu ngõ Hàng Cháo. Gặp lại đồng đội cũ, ông không giấu nổi niềm xúc động, liên tục bắt tay, hỏi thăm từng người. Ông chia sẻ: “Đây là dịp lễ thật quý hiếm, gợi nhớ lại những năm tháng chiến đấu hào hùng. Tôi càng phấn khởi, hạnh phúc hơn khi được gặp lại nhiều đồng đội xưa.”
Cựu chiến binh Nguyễn Văn Quý (Thanh Hóa) cũng xúc động kể: suốt hai đêm ông đã trải chiếu ngủ ngoài đường để giữ chỗ đẹp xem diễu binh. “Dù vất vả nhưng tôi tự hào vô cùng. Tôi đã đi qua chiến tranh, nhiều đồng đội mãi mãi không trở về. Hôm nay được chứng kiến không khí đại lễ, mọi mệt nhọc đều tan biến. Tôi chỉ mong thế hệ sau luôn tự hào và gìn giữ nền hòa bình mà cha ông đã đánh đổi bằng xương máu.”
Trong khi đó, cựu chiến binh Đinh Hồng Thanh (Nghệ An) bồi hồi: “Tôi cũng đã đi qua chiến tranh trận mạc, biết bao đồng đội không bao giờ trở lại. Nay được ngồi trong không khí hòa bình, thấy đất nước thống nhất, lòng tôi tràn đầy hạnh phúc và biết ơn những người đã hy sinh vì Tổ quốc.”
Các cựu chiến binh được bố trí chỗ ngồi thoải mái trên khán đài
Giữa cơn mưa nặng hạt của Hà Nội, cựu chiến binh Vũ Thanh Hải trầm ngâm ngồi dưới chiếc áo mưa quân đội quen thuộc. Ông chia sẻ: “Trước kia, tôi từng ngồi dưới mưa bom bão đạn. Còn bây giờ, được ngồi dưới cơn mưa trong khung cảnh hòa bình, đông vui như thế này, tôi cảm thấy thật yên tâm và hạnh phúc. Thủ đô của ta thật tuyệt vời, và lễ diễu binh của chúng ta thật hoành tráng.”
Hòa cùng hàng nghìn cựu chiến binh trở về Thủ đô dự Lễ Quốc khánh 2/9, cựu chiến binh Phan Bá Nông (85 tuổi, quê Can Lộc, Hà Tĩnh) – từng là lính lái xe tăng, thương binh hạng Ba với tỷ lệ thương tật 44% – vẫn giữ được sức khỏe và trí tuệ minh mẫn. Ông kể, tối 30/8, khi vừa xuống ga Hàng Cỏ, còn chưa biết sẽ ăn ở ra sao, thì một bạn trẻ tên Kiên đã đến đón và bố trí chỗ nghỉ sạch sẽ, thoáng mát. Sự quan tâm ấy khiến ông vô cùng xúc động.
Nhắc lại quãng đời trận mạc, ông Nông cho biết: Năm 1972, mới 20 tuổi, ông xung phong nhập ngũ, được giao lái xe tăng thuộc Tiểu đoàn 297, Mặt trận Tây Nguyên. Trong một trận chiến ác liệt ở Đắk Tô – Tân Cảnh, xe tăng của ông trúng đạn, đồng đội hy sinh, bản thân ông bị thương nặng nhưng may mắn được cứu chữa kịp thời và trở lại đơn vị.
“Lần này về Hà Nội xem diễu binh, tôi như sống lại ký ức xưa, lại được gặp đồng đội, thật xúc động. Sau bao năm trở lại, tôi thấy Hà Nội thay đổi quá nhiều, phát triển không ngừng. Điều đó khẳng định đất nước ta đang chuyển mình mạnh mẽ. Càng đáng quý hơn, người dân – nhất là thế hệ trẻ – vẫn luôn giữ được tình yêu thương, sự đùm bọc lẫn nhau, nhất là trong những lúc khó khăn.” – ông Nông chia sẻ.
Cựu chiến binh Nguyễn Văn Minh (68 tuổi, người dân tộc Cor, quê Quảng Ngãi) từng là du kích địa phương trước năm 1975, sau ngày giải phóng tiếp tục nhập ngũ và đóng quân tại đảo Lý Sơn. Năm 1980, ông bị thương và trở về quê hương.
Ông kể, tối 27/8, khi ra Hà Nội dự Lễ Quốc khánh, với số tiền hơn 3 triệu đồng mang theo, ông dự định sẽ trải tạm ngoài vỉa hè đường Hùng Vương để qua đêm. Nhưng tình cờ, ông được kết nối đến nhà vợ chồng anh Kiên – những người đã sẵn sàng nhường chỗ ở, chuẩn bị nơi ăn nghỉ sạch sẽ, chu đáo. “Tôi rất vui mừng và niềm vui ấy như được nhân lên gấp bội. Đây là sự trân trọng cuộc sống hòa bình hôm nay, là trách nhiệm và lý tưởng của thế hệ trẻ, đồng thời cũng là sự tri ân với những hy sinh của cha ông. Đó chính là nét đẹp ngàn năm văn hiến của người dân Thủ đô Hà Nội.” – ông Minh xúc động chia sẻ.
Những câu chuyện giản dị nhưng thấm đẫm nghĩa tình của các cựu chiến binh Vũ Thanh Hà, Nguyễn Văn Quý, Đinh Hồng Thanh, Phan Bá Nông, Nguyễn Văn Minh… đã tạo nên bức tranh giàu cảm xúc trong những ngày Lễ Quốc khánh 2/9. Không chỉ là cuộc hội ngộ của những người lính năm xưa, đó còn là dịp để thế hệ hôm nay bày tỏ lòng tri ân, sẻ chia và tiếp nối truyền thống.
Hà Nội – Thủ đô ngàn năm văn hiến đã mở rộng vòng tay đón những người lính trở về, để trong không khí diễu binh hùng tráng, ký ức và hiện tại hòa quyện, khẳng định một chân lý: hòa bình hôm nay được đánh đổi bằng xương máu, và sẽ luôn được các thế hệ gìn giữ, nâng niu.
Triệu Hoa