Regional flavor - Khi vùng miền trở thành thương hiệu
Vùng miền từ lâu đã gắn với nông sản và ẩm thực, nhưng chỉ khi xu hướng tìm về bản sắc trở thành lối sống, hương vị địa phương mới thực sự bước lên thành điểm nhấn định vị thương hiệu. Trong thế giới đồ uống, mỗi vùng đất không chỉ tạo ra nguyên liệu mà còn góp phần kể nên câu chuyện của từng ly nước.
Không phải ngẫu nhiên mà người ta tìm đến matcha Uji, cà phê Ethiopia hay vang Đà Lạt. Đằng sau những cái tên ấy là khí hậu, thổ nhưỡng, cách trồng trọt, tập quán bản địa và cả lớp văn hóa lâu đời. Một ly trà Shan tuyết từ Tà Xùa không chỉ mang hương vị của núi rừng mà còn gói trọn trong đó nếp sống của người H’Mông gìn giữ cây chè qua nhiều thế hệ.
Tại Việt Nam, các địa phương đang dần thức tỉnh tiềm năng này. Trà Suối Giàng, cà phê Cầu Đất, nước mắm Phú Quốc, mía lau Củ Chi... những nguyên liệu vốn quen thuộc đang được tái khám phá và đưa vào các sản phẩm đồ uống mang diện mạo mới. Không chỉ ngon mà còn có gốc gác, có câu chuyện, có bản sắc.
Trong cuộc đua làm mới trải nghiệm, vùng miền không còn là yếu tố hậu trường mà trở thành giá trị cốt lõi. Người trẻ không chỉ uống vì khát, mà vì muốn kết nối với một vùng đất, một lối sống. Một món nước được gắn với địa danh cụ thể có thể chạm đến ký ức, tạo cảm hứng du lịch, và quan trọng nhất - khẳng định cá tính của người dùng trong thời đại đề cao sự khác biệt.
Đồ uống và cuộc chơi bản địa hóa - sáng tạo
Không còn chỉ dừng lại ở nguyên liệu sạch hay vị ngon chuẩn chỉnh, các thương hiệu F&B ngày nay đang bước vào cuộc chơi mới: sáng tạo từ bản địa. Bản địa hóa không còn là một khái niệm mang tính lý thuyết, mà trở thành chất liệu sống động cho những sản phẩm chạm đến cảm xúc.
Một loại trà Shan tuyết Suối Giàng được phối cùng cam thảo, hoa nhài, làm dậy hương núi rừng xen lẫn nét thanh dịu của miền xuôi. Hay một dòng nước trái cây Đà Lạt ép lạnh, đóng chai trong thiết kế lấy cảm hứng từ sọt rau buổi sớm – tất cả đều kể một câu chuyện gắn với đất, với người, với mùa vụ.
Bản địa hóa trong ngành đồ uống không chỉ nằm ở công thức. Nó hiện diện trên nhãn chai, trong từng font chữ mang dáng dấp làng quê, trong bảng màu nâu – xanh – trắng gợi nhớ đồng đất, và cả trong tên gọi giản dị: Mía mát Củ Chi, Trà núi sương Tà Xùa, Cà phê sáng cao nguyên.
Chính nhờ những cú chạm nhẹ từ bản sắc, sản phẩm đồ uống Việt không chỉ làm mới chính mình mà còn ghi dấu giữa một thị trường cạnh tranh toàn cầu. Từ một ly nước, người ta có thể cảm nhận một vùng đất – đó là sức mạnh của sáng tạo gắn với bản địa.
Người trẻ và nhu cầu uống có bản sắc
Không chỉ quan tâm đến khẩu vị, người trẻ ngày nay còn tìm kiếm cảm xúc và câu chuyện đằng sau mỗi món uống. Với Gen Z và Millennials, một sản phẩm đồ uống không chỉ cần ngon, mà còn phải có bản sắc – một cái tên gợi hình, một hương vị gợi nhớ, một thiết kế đậm chất vùng miền.
Xu hướng du lịch qua vị giác đang lan tỏa mạnh mẽ, khi mỗi ly trà, mỗi chai nước trái cây mang đến trải nghiệm như đang đứng giữa mảnh đất sản sinh ra nó. Một ly trà mây mù Tà Xùa mang vị lạnh và mùi sương vùng cao. Một chai nước mắm chấm trái cây Phú Quốc đưa người ta về những bữa chiều quê. Một ly chanh đào mật ong rừng Mộc Châu khiến người thưởng thức như đang đứng giữa vườn đào mùa nở.
Trên TikTok, Instagram, hàng loạt clip review đồ uống đặc trưng vùng miền thu hút hàng trăm nghìn lượt xem. Người trẻ không chỉ uống, họ kể lại – bằng âm thanh, hình ảnh, cảm xúc. Và chính điều đó giúp những món đồ uống “nghe đã thấy mùi vùng quê” trở thành biểu tượng văn hóa mới trong đời sống hiện đại.
Khi xu hướng bản địa hóa không còn dừng lại ở việc giữ gìn truyền thống mà trở thành chất liệu cho đổi mới, ngành đồ uống đang bước vào một cuộc chơi đầy màu sắc. Regional flavor – hương vị vùng miền – không chỉ làm phong phú thêm trải nghiệm ẩm thực mà còn mở ra một cách tiếp cận mới cho sáng tạo và phát triển bền vững.
Mỗi sản phẩm đều là một lát cắt văn hóa được thương mại hóa theo cách vừa gần gũi vừa mới mẻ. Và chính người trẻ – với gu thưởng thức tinh tế, nhu cầu “uống có bản sắc” và khả năng lan tỏa xu hướng – đang là lực đẩy đưa regional flavor trở thành một phần không thể thiếu trong bức tranh đồ uống Việt đương đại.
Hương Nguyễn