Đồ uống truyền thống Việt: Câu chuyện tái sinh trong kỷ nguyên sáng tạo.
Khi Việt Nam ngày càng hội nhập sâu rộng với thế giới, làn sóng các thương hiệu đồ uống quốc tế ồ ạt tràn vào. Những cái tên lớn với mô hình chuỗi cà phê hiện đại, những thức uống mang hơi hướng phương Tây xuất hiện khắp nơi, thu hút giới trẻ bởi không gian sang trọng, dịch vụ chuyên nghiệp và thương hiệu đẳng cấp. Nhiều người lo ngại rằng đó sẽ là hồi chuông báo tử cho những quán cà phê vỉa hè, những xe nước mía truyền thống. Nhưng điều thú vị là, thay vì bị xóa sổ, những thức uống truyền thống Việt Nam lại bắt đầu một cuộc cách mạng từ bên trong, một sự tái sinh mạnh mẽ từ chính những người con đất Việt.
Thế hệ doanh nhân trẻ, những người có nhiều cơ hội tiếp xúc với văn hóa quốc tế nhưng vẫn giữ trong lòng tình yêu với quê hương, đã nhìn thấy giá trị to lớn ẩn chứa trong những thức uống mà họ lớn lên cùng. Họ nhận ra rằng cà phê Việt Nam với hương vị đậm đà, đắng chát nhưng ngọt ngào, hoàn toàn có thể sánh vai với bất kỳ loại cà phê nào trên thế giới. Trà Việt Nam với sự đa dạng từ trà xanh, trà ướp hoa đến trà shan tuyết cổ thụ có độ phức tạp và tinh tế không kém gì trà Trung Quốc hay Nhật Bản. Những thức uống từ thiên nhiên như nước mía, nước dừa tươi lại mang lại sự thanh mát tự nhiên mà không một loại nước ngọt công nghiệp nào có thể thay thế.
Cuộc cách mạng bắt đầu từ những ý tưởng táo bạo. Một số người quyết định mở những quán cà phê với concept hoàn toàn mới, không gian được thiết kế theo phong cách tối giản Nhật Bản kết hợp với nét truyền thống Việt, nơi mà ly cà phê phin vẫn được pha theo đúng cách cổ điển nhưng được phục vụ trên những chiếc bàn gỗ tự nhiên, trong không gian tràn ngập ánh sáng tự nhiên và cây xanh. Họ không chạy theo xu hướng phục vụ nhanh như các chuỗi cà phê quốc tế, mà ngược lại, biến việc chờ đợi từng giọt cà phê rơi từ phin thành một phần của trải nghiệm, một khoảnh khắc thiền định giữa cuộc sống hối hả.
Trong lĩnh vực trà, những người yêu trà trẻ tuổi bắt đầu hành trình tìm lại những loại trà quý hiếm, từ những cây trà cổ thụ hàng trăm tuổi ở Hà Giang, Yên Bái đến nghệ thuật ướp trà sen Tây Hồ truyền thống đã suýt thất truyền. Họ học hỏi từ những nghệ nhân lão làng, ghi chép lại những kiến thức quý báu, đồng thời kết hợp với hiểu biết hiện đại về khoa học thực phẩm để tạo ra những sản phẩm vừa giữ được tinh hoa truyền thống vừa đáp ứng tiêu chuẩn chất lượng quốc tế. Những không gian thưởng trà được thiết kế với tâm hồn của người làm nghệ thuật, nơi mỗi chi tiết từ ấm trà, chén uống đến cách bày biện đều được chăm chút kỹ lưỡng, biến việc uống trà thành một nghi thức văn hóa đích thực.
Sự sáng tạo không dừng lại ở việc nâng cấp không gian hay cách trình bày. Những người làm đồ uống hiện đại còn táo bạo thử nghiệm với công thức, kết hợp những nguyên liệu truyền thống với các yếu tố mới để tạo ra những hương vị độc đáo. Cà phê trứng, một sáng tạo xuất phát từ sự khan hiếm sữa tươi trong thời bao cấp, giờ đây trở thành món đồ uống đặc sắc được nhiều du khách quốc tế tìm kiếm khi đến Hà Nội. Cà phê cốt dừa kết hợp hương vị đậm đà của cà phê với vị béo ngậy của cốt dừa, tạo nên sự hài hòa bất ngờ. Trà sữa trân châu, dù có nguồn gốc từ Đài Loan, nhưng khi đến Việt Nam đã được cải biến với trà Việt Nam chính gốc, tạo nên một phong cách riêng biệt.
Điều đáng nói là trong quá trình sáng tạo này, thế hệ trẻ luôn tôn trọng và giữ gìn bản chất của đồ uống truyền thống. Họ hiểu rằng sức mạnh của những thức uống này không nằm ở sự phức tạp hay cầu kỳ, mà ở sự chân thật, đơn giản và hương vị được hun đúc qua thời gian. Vì vậy, dù có bao nhiêu sự đổi mới về hình thức, hương vị cốt lõi vẫn được giữ nguyên. Cà phê vẫn phải được rang theo đúng cách, pha với nhiệt độ và thời gian chính xác. Trà vẫn phải được hái đúng thời điểm, sản xuất theo quy trình truyền thống. Nước mía vẫn phải tươi ngon, không pha trộn tạp chất.
Công nghệ cũng đóng vai trò quan trọng trong câu chuyện tái sinh này. Những ứng dụng đặt hàng trực tuyến giúp những thức uống truyền thống tiếp cận được với nhiều khách hàng hơn, kể cả những người không có thời gian ghé quán. Mạng xã hội trở thành công cụ mạnh mẽ để kể câu chuyện về nguồn gốc, quy trình sản xuất và giá trị văn hóa của từng loại đồ uống. Những clip ngắn quay lại quy trình rang cà phê, ướp trà sen hay ép nước mía thu hút hàng triệu lượt xem, tạo ra sự tò mò và mong muốn được trải nghiệm từ giới trẻ.
Nhưng có lẽ yếu tố quan trọng nhất trong sự tái sinh của đồ uống truyền thống chính là ý thức về bản sắc văn hóa. Trong bối cảnh toàn cầu hóa khi mọi thứ dần trở nên đồng nhất, giới trẻ Việt Nam ngày càng khao khát tìm về cái tôi dân tộc, những giá trị riêng biệt làm nên bản sắc của mình. Đồ uống truyền thống trở thành một cách để họ kết nối với quá khứ, với ký ức tuổi thơ, với câu chuyện của ông bà, cha mẹ. Mỗi ly cà phê phin không chỉ là thức uống mà còn là cầu nối giữa các thế hệ, là biểu tượng của sự kiên nhẫn và thưởng thức cuộc sống trong văn hóa Việt Nam.
Du lịch cũng là động lực thúc đẩy mạnh mẽ cho sự phát triển của đồ uống truyền thống. Ngày càng nhiều du khách quốc tế đến Việt Nam không chỉ để ngắm cảnh đẹp mà còn để trải nghiệm văn hóa ẩm thực địa phương. Họ muốn ngồi ở quán cà phê vỉa hè như người dân địa phương, muốn thử cà phê trứng độc đáo, muốn tìm hiểu về nghệ thuật pha trà Việt Nam. Nhu cầu này tạo ra cơ hội cho những người làm đồ uống truyền thống không chỉ phục vụ thị trường trong nước mà còn quảng bá văn hóa Việt ra thế giới. Nhiều quán cà phê, tiệm trà Việt Nam đã trở thành điểm đến được giới thiệu trên các trang du lịch quốc tế uy tín, góp phần nâng cao hình ảnh của Việt Nam trên bản đồ du lịch thế giới.
Sự tái sinh của đồ uống truyền thống cũng mang lại những tác động tích cực về kinh tế và xã hội. Nhu cầu tăng cao đối với cà phê chất lượng, trà nguyên chất, hay nguyên liệu tươi sạch đã tạo ra thị trường ổn định cho nông dân, khuyến khích họ đầu tư vào sản xuất bền vững, nâng cao chất lượng sản phẩm. Nhiều vùng trồng cà phê, trà truyền thống đã được hồi sinh, tạo việc làm và thu nhập cho cộng đồng địa phương. Các làng nghề sản xuất đồ uống truyền thống cũng được chú ý bảo tồn và phát triển, đảm bảo rằng những kiến thức quý báu không bị thất truyền.
Trong kỷ nguyên sáng tạo này, ranh giới giữa truyền thống và hiện đại không còn rạch ròi. Một quán cà phê có thể vừa phục vụ cà phê phin truyền thống vừa có những món cà phê specialty với hạt arabica rang vừa theo phong cách hiện đại. Một tiệm trà có thể vừa tổ chức các buổi thưởng trà theo nghi thức cổ truyền vừa phục vụ trà sữa theo yêu cầu của thực khách trẻ. Sự linh hoạt này không phải là mâu thuẫn mà là sự bổ sung, giúp đồ uống truyền thống tiếp cận được nhiều đối tượng khách hàng hơn, từ những người sành sỏi muốn trải nghiệm văn hóa đích thực đến những bạn trẻ chỉ muốn một thức uống ngon và Instagram-able.
Khi nhìn vào một ly cà phê phin được phục vụ trong không gian hiện đại, khi thưởng thức chén trá sen trong buổi chiều thư thái, hay khi uống một cốc nước mía tươi mát lành từ những cơ sở đạt tiêu chuẩn vệ sinh, chúng ta không chỉ đang thưởng thức một thức uống mà còn đang chứng kiến và là một phần của câu chuyện tái sinh đầy cảm hứng này. Đó là câu chuyện về lòng tự hào dân tộc, về sự sáng tạo không giới hạn, và về niềm tin rằng những giá trị tốt đẹp của quá khứ sẽ mãi mãi có chỗ đứng trong tương lai, miễn là chúng ta biết cách trân trọng, giữ gìn và phát huy chúng một cách đúng đắn.
Hoàng Nguyễn