Cuối tháng 7/2025, một bức thư tay dài 4 trang từ chị Lý Thị Nhạn, người nhà bệnh nhân Vy Thị Bình – người dân tộc thiểu số ở Lạng Sơn, đã gửi đến tập thể y bác sĩ khoa Hồi sức tích cực với lòng biết ơn sâu sắc. Trong thư, chị chia sẻ hành trình hơn hai tháng điều trị khi mẹ chị rơi vào tình trạng nguy kịch do viêm màng não và nhiễm khuẩn huyết. Đã có lúc tưởng chừng không thể vượt qua, nhưng nhờ sự tận tâm và theo dõi sát sao của bác sĩ Nguyễn Hồng Kỳ cùng đội ngũ y tế, bệnh nhân đã được giữ lại sự sống.
Giữa ranh giới sống còn
Người viết thư là chị Lý Thị Nhạn, người thân của bệnh nhân Vy Thị Bình, đến từ vùng biên giới Lạng Sơn. Bà Bình từng được điều trị tại khoa Hồi sức tích cực trong hơn hai tháng với tình trạng rất nặng do viêm màng não và nhiễm khuẩn huyết – kèm theo nhiều bệnh lý nền.
Chị Lý Thị Nhạn – tác giả bức thư xúc động kể lại hành trình hồi sinh của mẹ mình dưới sự chăm sóc tận tâm của bác sĩ Nguyễn Hồng Kỳ.
Trong thư, chị Nhạn kể lại những ngày tháng mà từng nhịp thở của mẹ mình là một cuộc giằng co với số phận. Đã có lúc tưởng như tất cả hy vọng đều tắt lịm. Thế nhưng, chính trong giai đoạn đầy thử thách ấy, chị đã cảm nhận rõ nhất một điều: phía sau những thiết bị y khoa hiện đại là trái tim không ngủ yên của những người thầy thuốc.
Nổi bật trong đội ngũ ấy là bác sĩ Nguyễn Hồng Kỳ – người không chỉ theo sát quá trình điều trị, mà còn đồng hành cùng bệnh nhân như một người thân thực sự.
“Tôi chưa từng thấy ai nhớ rõ từng biểu hiện nhỏ của bệnh nhân như bác sĩ Kỳ. Mỗi sáng, anh ghé từng giường bệnh hỏi han nhẹ nhàng: ‘Đêm qua bà có sốt không? Có gì bất thường không?’ – những câu hỏi giản dị nhưng chất chứa biết bao sự quan tâm thầm lặng”, chị Nhạn xúc động viết.
Buổi chiều, ngay cả khi áo blouse thấm đẫm mồ hôi, bác sĩ vẫn lặng lẽ kiểm tra từng dây truyền, từng thông số máy móc… với ánh mắt đầy trăn trở – như thể đang nâng niu điều gì đó vô giá.
Từ chuyên môn đến nhân ái
Không chỉ là hành trình điều trị bệnh lý phức tạp, câu chuyện về bác sĩ Nguyễn Hồng Kỳ còn là biểu hiện sinh động cho một điều giản dị nhưng sâu xa: giá trị của tình người trong y học hiện đại.
Bác sĩ Nguyễn Hồng Kỳ (bên phải) lặng lẽ bên giường bệnh, tận tâm theo dõi từng chỉ số, từng chuyển biến nhỏ của bệnh nhân – minh chứng sống động cho hình ảnh 'Lương y như từ mẫu'
Trong bức thư, chị Nhạn gọi sự tận tụy ấy là một “phép màu” – không đến từ phép thuật mà đến từ tình yêu nghề, trách nhiệm với người bệnh và lòng trắc ẩn của người thầy thuốc. Nhờ đó, gia đình chị đã được tiếp tục giữ lại những khoảnh khắc bên mẹ – điều mà không gì có thể đánh đổi được.
Có những đóng góp không đi kèm ánh đèn sân khấu, không cần tiếng vỗ tay – mà lặng thầm trong từng hơi thở được giữ lại, trong từng cái gật đầu của người bệnh, trong những giọt nước mắt biết ơn của người nhà. Đó là những chiến công lặng thầm, là “ánh sáng mềm” trong ngành y – nơi bác sĩ không chỉ cứu chữa bằng chuyên môn mà còn bằng chính trái tim.
Chữa lành bằng lòng tận tâm
Câu chuyện từ khoa Hồi sức tích cực – Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương một lần nữa nhắc nhớ: Trong thời đại của công nghệ và máy móc, vẫn cần lắm sự hiện diện của con người, của cảm xúc, của sẻ chia.
Lá thư của chị Nhạn không chỉ là lời cảm ơn, mà là minh chứng cho sự phục hồi – không chỉ của cơ thể mà cả niềm tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Ở đó, bác sĩ không chỉ là người chữa bệnh, mà là người “giữ lại những điều quý giá” giữa cuộc đời đầy biến động.
Bằng tinh thần trách nhiệm cao và sự thấu cảm sâu sắc với người bệnh, bác sĩ Nguyễn Hồng Kỳ đã khắc họa hình ảnh đẹp về một người thầy thuốc “vừa có tâm, vừa có tầm”. Anh là đại diện tiêu biểu cho thế hệ bác sĩ trẻ giàu chuyên môn, giàu lòng yêu nghề – những người đang lặng thầm ngày đêm vun đắp niềm tin của nhân dân vào ngành Y. Bác sĩ Kỳ đã và đang thực hành sinh động lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Lương y như từ mẫu” – người thầy thuốc không chỉ giỏi chuyên môn, mà còn phải tận tụy, nhân hậu như người mẹ hiền.
PV