Hội Quán Trúc Lâm đã vinh dự được lựa chọn để giới thiệu những phẩm trà thượng hạng của Việt Nam trong buổi tiệc chiêu đãi do Thủ tướng Phạm Minh Chính chủ trì.
Tháng 5/2025, trong chuyến thăm chính thức Việt Nam, Thủ tướng Thái Lan Paetongtarn Shinawatra đã cùng Thủ tướng Phạm Minh Chính tham dự một buổi tiệc trà Việt đậm chất Á Đông, nơi không có nghi thức rườm rà mà chỉ còn sự thanh tịnh, tinh khiết của nước trà, của sương sớm và mây núi.
Người được giao trọng trách chuẩn bị và dẫn lễ chính là doanh nhân Diệu Ngọc, sáng lập Hội Quán Trúc Lâm 24C Âu Cơ. Giữa ánh sáng vàng nhẹ, hương trầm hòa quyện cùng mùi lá trà, chị xuất hiện như một thiền nhân kể chuyện bằng trà và hương, mỗi cử chỉ rửa ấm, tráng chén, rót nước đều tinh tế, chậm rãi, như dòng chảy của thời gian. Trong khoảng lặng ấy, hai Thủ tướng như cùng chia sẻ một khoảnh khắc tĩnh tại giữa nhịp sống hối hả, nơi văn hóa và tâm hồn Việt được thăng hoa.
Thủ tướng Phạm Minh Chính cùng Thủ tướng Thái Lan Paetongtarn Shinawatra thưởng thức trà.
Khi chén trà đầu tiên được dâng lên, Thủ tướng Phạm Minh Chính mỉm cười, Thủ tướng Paetongtarn Shinawatra khẽ gật đầu, nhấp một ngụm nhỏ. Trong khoảnh khắc ấy, trà không chỉ là thức uống mà trở thành ngôn ngữ của tâm hồn, một cầu nối mềm mại giữa hai dân tộc, chia sẻ triết lý phương Đông về tĩnh tại và nhân hòa.
Diệu Ngọc lặng lẽ cúi đầu, nở nụ cười an nhiên - không phải niềm tự mãn, mà là sự thấu hiểu về sứ mệnh văn hóa vừa tròn. Sau buổi tiệc, nhiều người nhận xét: “Chưa bao giờ một cuộc gặp cấp cao lại nhẹ nhàng đến thế. Một chén trà Việt đã thay ngàn lời giới thiệu, để người bạn Thái Lan cảm nhận trọn vẹn linh hồn hiền hòa, tinh tế của dân tộc Việt.”
Từ đó, Hội Quán Trúc Lâm 24C Âu Cơ Tây Hồ trở thành điểm đến của nhiều đoàn ngoại giao quốc tế - nơi họ không chỉ uống trà, mà cảm nhận tinh thần Việt Nam qua phong thái, tâm hương và sự tận tâm của Diệu Ngọc. Với chị, “pha trà cho Thủ tướng không phải là vinh dự cá nhân, mà là trách nhiệm gìn giữ di sản, dâng một phần linh hồn đất nước: mộc mạc, trong lành và kiên cường như chính người Việt.”
Hội quán Trúc Lâm vinh dự được phục vụ trong Đại hội Đại biểu Đảng bộ Chính phủ
Giữa không gian trang nghiêm của Đại hội Đại biểu Đảng bộ Chính phủ (12–13/10/2025), nơi những quyết sách trọng đại được bàn thảo, xuất hiện một khoảnh khắc khác lạ: tĩnh tại, thanh bình và thấm đẫm văn hóa Việt. Hội Quán Trúc Lâm dưới sự dẫn dắt của doanh nhân Diệu Ngọc – người am hiểu sâu sắc lịch sử và triết lý trà Việt được giao trọng trách phục vụ tiệc trà nghi lễ cho các đồng chí lãnh đạo cấp cao của Đảng, Chính phủ và các Bộ, ngành Trung ương.
Trong suốt hai ngày Đại hội, nhiều lãnh đạo đã ghé thăm gian trà đạo. Giữa nhịp nghị sự dồn dập, mỗi chén trà Việt giản dị trở thành khoảnh khắc lặng nghỉ cho trí tuệ, nơi người ta được tĩnh tâm, hít thở và chiêm nghiệm, cảm nhận hồn Việt hội tụ trong từng giọt trà.
Không ánh đèn sân khấu, không nghi thức phô trương, chỉ có âm thanh khẽ khàng của nước sôi rót vào ấm, làn hương thanh khiết lan tỏa và ánh mắt an nhiên của người pha trà. Chị Diệu Ngọc gọi đó là “giờ phút của tĩnh tâm quốc gia”, nơi mỗi chén trà không chỉ là thức uống, mà là biểu tượng văn hóa, sợi dây kết nối con người với đạo lý Việt Nam. Tất cả toát lên sự trang nghiêm mà không nặng lễ, mềm mại nhưng rất Việt Nam.
Nhiều đại biểu bày tỏ sự trân trọng trước nghi thức trà đạo được phục dựng và Việt hóa tinh tế, nơi trà không chỉ để uống mà còn để chiêm nghiệm, soi mình. Trong không gian thiền trà ấy, hương vị trà từ Hà Giang, Yên Bái, Lào Cai, Lâm Đồng… hòa quyện, kể câu chuyện dài về cây trà từng là vị thuốc quý trong y thư cổ Việt Nam.
Với chị Diệu Ngọc, niềm vinh dự pha trà cho những người gánh vác trọng trách quốc gia không phải là thành tích cá nhân, mà là cách tạ ơn văn hóa dân tộc. Đại hội Đại biểu Đảng bộ Chính phủ kết thúc, nhưng dư âm vẫn còn đọng lại trong tâm trí nhiều người.
Từ những buổi trà ngoại giao cấp cao như cuộc gặp thân mật giữa Thủ tướng Phạm Minh Chính và Thủ tướng Thái Lan Paetongtarn Shinawatra hồi tháng 5/2025 đến Đại hội Đại biểu Đảng bộ Chính phủ ngày 12–13/10/2025, dấu ấn của Hội Quán Trúc Lâm và doanh nhân Diệu Ngọc đã hiện hữu như một dòng chảy tinh thần mới trong văn hóa trà Việt Nam, kết nối truyền thống, triết lý và con người.
Từ lá thuốc đến linh trà hành trình ngàn năm của một loài cây Việt
Trước khi trở thành thức uống thanh tao trong các cuộc đàm đạo, cây trà ở Việt Nam đã từng là vị thuốc quý trong y học cổ truyền. Theo các y thư xưa, trà được dùng để thanh tâm, giải độc, điều khí, dưỡng thần. Những thầy thuốc của triều Lý Trần đã coi trà như “thủy mộc chi tiên phẩm” tinh hoa của đất và nước.
Cây trà cổ thụ mọc trên những dãy núi cao mây phủ như Suối Giàng (Yên Bái), Shan Tuyết Hà Giang, Yên Bái, Lào Cai , Mộc Châu Sơn La, Lâm Đồng… hay Tân Cương Thái Nguyên, là những chứng nhân của lịch sử thiên nhiên Việt. Ở độ cao từ 1.000 – 2.000m, trong sương mù và thổ nhưỡng đặc hữu, lá trà hấp thụ đủ tinh khí đất trời, mang vị đậm mà thanh, chát mà ngọt, nồng mà dịu như chính tính cách con người Việt.
Doanh nhân Diệu Ngọc người 'giữ hồn' cho văn hóa trà Việt.
Chị Diệu Ngọc hiểu sâu sắc điều đó. Với chị, mỗi lá trà là một tế bào của đất nước, chứa trong mình cả địa lý, khí hậu, văn hóa và tâm linh dân tộc. “Trà là di sản sống,” chị nói, “là linh vật kết nối con người với thiên nhiên, là triết học của sự tĩnh trong động.”
Tâm trà cội nguồn của đạo sống sau nhiều năm nghiên cứu về trà Việt và trà đạo Á Đông, Diệu Ngọc không chỉ học cách pha chị học cách sống cùng trà. Chị đọc “Trà Kinh” của Lục Vũ, nghiền ngẫm “Trúc Lâm Tông Chỉ” của thiền phái Việt, rồi đi khắp các vùng trà cổ, trò chuyện với nông dân, thiền sư, và cả các nhà khoa học. Từ đó, chị nhận ra: “Trà không phải là sản phẩm, mà là một con đường. Người học trà là người học tâm.”
Tại Hội Quán Trúc Lâm, mỗi ấm trà không chỉ được pha theo nhiệt độ và quy tắc, mà theo tâm thế của người rót. Người ta rót nhẹ, không để nước tràn; ngồi yên, không nói to; chờ trà ngấm, như chờ lòng mình lắng lại. Trà ở đây vì thế không được bán theo giá mà được chia theo duyên.
Người đến có thể là doanh nhân, nghệ sĩ, thiền sinh, hoặc chỉ là người muốn tìm phút bình yên. Họ cùng nhau ngồi bên chén nhỏ, để nghe vị trà và vị tâm hòa làm một. Chị Diệu Ngọc gọi đó là “nghi lễ của sự tỉnh thức.”
Doanh nhân Diệu Ngọc chia sẻ với phóng viên về tranh và trà.
Hội Quán Trúc Lâm nơi đạo và đời giao hòa. Bước qua cổng tre của Hội Quán, người ta như bước vào một chiều không gian khác. Không có tiếng nhạc ồn ào, không có menu – chỉ có hương trầm, tiếng nước, và hơi thở.
Không gian được thiết kế theo tinh thần “thiền giữa đời”: tĩnh mà không tách rời. Gỗ mộc, đá thô, tường vôi và hồ sen nhỏ tạo nên cảm thức Việt cổ, dung hòa với phong thái hiện đại. Mỗi bàn trà đều hướng về khoảng trống như lời nhắc rằng “trong rỗng có đầy.”
Vào mỗi buổi trà đạo, chị Diệu Ngọc thường mặc áo dài Việt Nam, tự tay rửa chén, đun nước, rót trà. Không phải để biểu diễn mà để trở về bản thể của sự giản dị. Chị nói nhỏ, nhẹ như gió: “Khi ta pha trà, chính là đang pha tâm mình. Nếu tâm động, nước sẽ sôi mà không trong, nếu tâm tĩnh, nước lặng mà hương lan xa.”
Một số sản phẩm trà của Hội Quán Trúc Lâm.
Trong những buổi tối cưới hè đầu mùa thu, khi tiếng chuông chùa vọng lại từ phía xa hồ Tây, khói trà quyện cùng hơi sương, ta có thể nghe lòng mình rơi xuống tầng sâu của tĩnh lặng.Ở đó, không còn phân biệt giữa người và trà, giữa thời gian và không gian. Chỉ còn lại một dòng chảy an nhiên tinh tế, thuần khiết và đầy minh triết.
Ít ai biết rằng, trước khi trở thành người giữ đạo trà, chị Diệu Ngọc là một doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực dịch vụ bất động sản. Nhưng thay vì đuổi theo hào quang vật chất, chị chọn hướng nội, chọn đi vào con đường của trà con đường của tĩnh thức. Chị quan niệm: “Doanh nhân không chỉ làm giàu cho xã hội bằng tiền bạc, mà còn phải làm giàu bằng giá trị tinh thần, bằng cách gieo những hạt giống tỉnh thức trong lòng người.”
Bởi vậy, Hội Quán Trúc Lâm không đơn thuần là một quán trà mà là một không gian thiền – văn hóa – tri thức. Nơi đây thường xuyên tổ chức các buổi trà đàm về đạo học Việt, triết lý phương Đông, dưỡng sinh và thiền ứng dụng, quy tụ những người yêu văn hóa, yêu đất nước, yêu sự tĩnh lặng trong tâm.
Trong từng hơi thở, từng chén trà, người ta cảm nhận được tâm thế “vô sở cầu” của người chủ quán: không cầu danh, không cầu lợi chỉ cầu hương trà Việt được sống lại, tỏa hương giữa đời.
Trà Việt bản sắc của một dân tộc tĩnh tại Trà không chỉ là thức uống mà là ngôn ngữ văn hóa của người Việt. Từ “chén trà mở đầu câu chuyện”, “ấm trà đầu xuân”, đến “chén trà tiễn biệt”, mọi cung bậc của đời sống sinh, lão, bệnh, tử đều có bóng dáng của trà. Trà là chứng nhân của nhân tình thế thái, là người bạn của thời gian.
Và trong tay Diệu Ngọc, hồn trà Việt được thổi vào một hình hài mới hiện đại mà vẫn nguyên sơ, tĩnh tại mà vẫn lan tỏa. Chị không muốn làm “người bán trà”, mà làm người dẫn đường để mỗi ai bước vào Hội Quán Trúc Lâm đều có thể tự tìm thấy đạo trong chén trà của mình.
Hội Quán Trúc Lâm dâng trà bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với đất nước và nhân dân Việt Nam.
Khi hương trà là hương tâm buổi chiều muộn, mặt trời lặn sau những tán cây, chúng tôi có cuộc trò chuyện đầy kiến thức về trà và sức hút từ chị Diệu Ngọc rất lâu chúng tôi mới có cuộc trò chuyện dài với nghệ nhân trà như vậy, rót chén trà cuối cùng trong ngày. Hương trà nhẹ, trong, thanh như một lời tiễn biệt. Chị mỉm cười: “Một chén trà là một khoảnh khắc của sự sống. Khi ta thật sự sống trong chén trà ấy, thì chẳng cần tìm đạo đâu xa Đạo đã ở trong ta rồi.” Giữa lòng Hà Nội ồn ào, Hội Quán Trúc Lâm vẫn tĩnh lặng tỏa hương như một đóa sen trong bùn mà chẳng vướng bùn, như một ngọn nến nhỏ soi sáng cõi tâm giữa đêm hiện đại. Và người phụ nữ ấy Doanh nhân Diệu Ngọc, vẫn ngày ngày ngồi bên ấm trà, lặng lẽ thực hành một đạo sống Đạo của sự giản dị, của lòng từ bi, và của một tách trà không chỉ ấm thân mà ấm cả đời./.
Lưu Đức Thọ