Trà, trong văn hóa Trung Hoa, không chỉ là thức uống quen thuộc, mà còn mang trong mình những giá trị sâu sắc, kết nối chặt chẽ với những khía cạnh nghệ thuật, triết lý nhân sinh và tôn giáo. Hành trình phát triển của trà từ một thức uống đơn giản đến một nghệ thuật thanh cao đã trải qua nhiều thế kỷ, với những biến chuyển kỳ diệu, phản ánh sự thịnh vượng của xã hội và trí tuệ của con người.
Trà từng được dùng như thức uống đơn thuần, cần thiết cho nhu cầu sống.
Trà xuất hiện ở Trung Quốc từ rất sớm, trong những thời kỳ đầu của lịch sử. Khi mới được phát hiện, trà không phải là một món đồ xa xỉ, mà đơn thuần là một thức uống giúp con người duy trì sức khỏe. Trà được các nông dân, binh lính và các nhà sư sử dụng để giảm mệt mỏi và tránh buồn ngủ trong những giờ lao động vất vả hay trong những thời khắc thiền định tĩnh lặng. Trà được biết đến như một loại thảo dược chữa lành vết thương, bổ trợ cho thể trạng trong những điều kiện khắc nghiệt. Ở vùng đất Tây Tạng nắng gió, trà được chế biến kết hợp với sữa yak, một loại thức uống cần thiết để cung cấp năng lượng trong chế độ ăn uống chủ yếu từ mỡ và thiếu thốn rau quả. Trong giai đoạn này, trà vẫn chỉ là một thức uống đơn giản phục vụ cho nhu cầu sống hàng ngày, chưa được nhìn nhận như một phần của văn hóa hay nghệ thuật.
Trà đi vào thi ca qua các tác phẩm nổi tiếng của: Lý Bạch, Đỗ Phủ, Lỗ Tống.
Đến thời nhà Đường (618-907), một giai đoạn thịnh vượng của Trung Hoa cả về kinh tế lẫn văn hóa, trà bắt đầu được nâng tầm và trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống quý tộc và những tầng lớp tinh hoa. Trà không còn chỉ là thức uống phục vụ nhu cầu thể chất, mà đã trở thành một thú vui tao nhã, một phương tiện để thưởng thức những khoảnh khắc tĩnh lặng của cuộc sống. Sự chuyển mình này được thể hiện rõ nét qua những tác phẩm của các thi nhân vĩ đại như Lý Bạch, Đỗ Phủ hay Lỗ Tống, trong đó trà không chỉ xuất hiện như một vật phẩm, mà là một biểu tượng của sự thanh nhã và cao quý.
Bức tranh nổi tiếng của Yan Liben tái hiện cuộc thi trà sôi nổi trong dân gian.
Hơn nữa, trà Trung Quốc còn trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong nghệ thuật hội họa. Các họa sĩ thời nhà Đường đã khắc họa những cảnh tượng thưởng trà, trong đó trà không chỉ là thức uống mà còn là một phần quan trọng trong các sinh hoạt văn hóa của cung đình và vương giả. Nổi bật trong số đó là bức tranh "Chỉnh đàn tranh và nhấp trà" của họa sĩ Châu Phưởng (Zhou Fang), bức tranh không chỉ tái hiện khoảnh khắc thưởng trà mà còn truyền tải thông điệp về sự kết hợp giữa âm nhạc và trà, hai yếu tố góp phần vào sự hoàn thiện của cuộc sống cao quý.
Bức tranh "Cuộc thi trà" (Dou Cha) của Yan Liben cũng là một minh chứng rõ ràng về sự phổ biến của văn hóa trà trong tầng lớp trung lưu và dân gian. Trà từ một món đồ xa xỉ dần trở nên phổ biến hơn, không chỉ xuất hiện trong cung đình mà còn trở thành một phần không thể thiếu trong sinh hoạt của nhiều tầng lớp trong xã hội.
Ngoài thi ca, hội họa, trà Trung Quốc còn để lại dấu ấn sâu đậm trong văn học. Tiêu biểu là tác phẩm Trà Kinh của Lục Vũ, người được mệnh danh là "Nhà hiền triết của trà". Đây là cuốn sách đầu tiên viết về nghệ thuật trồng trọt, pha chế và thưởng thức trà, mở ra một triết lý sâu sắc về sự kết nối giữa con người và thiên nhiên, giữa vật chất và tinh thần. Lục Vũ đã chỉ ra rằng, trà không chỉ là một thức uống để làm dịu cơn khát mà còn là một phần của sự hòa hợp với vũ trụ. Trà, theo ông, có thể giúp con người duy trì sự tỉnh thức, giữ cho tâm hồn luôn sáng suốt, vượt qua những thăng trầm của cuộc sống.
Tương tự, hoàng đế Huệ Tông thời nhà Tống cũng đã cho ra đời tác phẩm Luận về trà, một tác phẩm quan trọng trong lịch sử trà đạo. Sách không chỉ bàn về kỹ thuật pha chế trà mà còn đề cập đến những giá trị tinh thần mà trà mang lại. Trà trở thành một biểu tượng của sự thanh tịnh và cao thượng, giúp con người tìm lại sự bình yên trong tâm hồn giữa những ồn ào của thế giới.
Văn hóa trà ở Trung Quốc cũng có mối quan hệ mật thiết với các tôn giáo, đặc biệt là Phật giáo và Đạo giáo. Trong suốt lịch sử, các nhà sư Trung Hoa đã coi trà là một phương tiện hỗ trợ trong việc thiền định, giúp duy trì sự tỉnh táo và làm dịu tâm trí. Trà không chỉ là thức uống mà còn là một phần không thể thiếu trong các nghi lễ tôn giáo, góp phần tạo ra không gian thiêng liêng, yên tĩnh cho các hoạt động tâm linh.
Các tu viện Trung Quốc không chỉ tiêu thụ trà mà còn tham gia vào việc trồng trọt và nghiên cứu các giống trà đặc biệt. Nhiều tu viện đã trở thành những trung tâm quan trọng trong việc bảo tồn và phát triển văn hóa trà. Sự kết hợp giữa trà và thiền là một minh chứng rõ nét cho vai trò của trà trong đời sống tinh thần của con người Trung Hoa.
Ngày nay, trà vẫn giữ một vị trí quan trọng trong văn hóa Trung Hoa, không chỉ trong các gia đình, mà còn là một phần không thể thiếu trong các cuộc thi thưởng trà, những buổi lễ nghi trọng. Trà tiếp tục là một phần của đời sống văn hóa, giúp kết nối con người với nhau và với bản thân.
Trà đã vượt qua biên giới Trung Quốc và trở thành một thức uống phổ biến trên toàn cầu. Tuy nhiên, giá trị sâu sắc của trà trong văn hóa Trung Hoa vẫn được gìn giữ, tiếp tục truyền tải những triết lý nhân sinh quý giá mà các thế hệ đi trước đã đúc kết. Trà không chỉ đơn giản là một thức uống mà còn là một nghệ thuật, một phần không thể thiếu trong hành trình tìm kiếm sự thanh tịnh, an lạc trong cuộc sống.
Trà trong văn hóa Trung Hoa là một biểu tượng của sự hòa hợp giữa thiên nhiên, con người và vũ trụ. Từ một thức uống giúp giải khát đến một nghệ thuật cao quý, trà đã chứng tỏ được giá trị vô tận của mình trong đời sống tinh thần, văn hóa và xã hội của người Trung Hoa. Việc thưởng trà không chỉ là một thú vui, mà còn là một con đường tìm kiếm sự tỉnh thức, một hành trình hướng đến sự thanh thản trong tâm hồn. Trà, vì thế, đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống và trong những triết lý nhân sinh của con người.